Chat Sách đánh giá: ∗/5

Mô típ cũ hơi giống Hoa viên sao băng hoặc Dreamhigh hoặc gì gì đó, được chàng bạch mã hoàng tử đưa vào gặp vài ông nghị sĩ để tranh được chọn đi du học, đương nhiên trong trường cũng có cô con gái hiệu trưởng đã nắm chắc phần thắng trong tay… Mấy khúc dài dòng này cũng hết một hai chương đầu truỵên rồi ấy chứ. Tiếp theo là chaebol Joon Ho với một vị hôn thê thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối,  nhưng chàng không quan tâm. Trái tim chàng đang cô đơn băng giá… nghe là biết đang chờ HiểuTranh đến làm tan chảy. Bên cạnh đó, một chàng đẹp trai khác được nhiều người ngưỡng mộ, Chul Kang,… khi vừa kể đến anh ta thì cũng thấy rõ chắc sẽ có chuyện tình tay ba, không chừng tay tư vì đừng quên vị hôn thê kia nhé. Tuy vậy, tác giả cũng có cố gắng lồng vào chuyện tình này chuyện Hiểu Tranh tìm kiếm người bảo trợ của mình, có vẻ giống Candy Cô bé mồ côi, ngoại trừ chuyện thể nào cô ta cũng lầm tưởng đó là một người nào khác.

Không thích nhân vật chính:
  • Hiểu Tranh hơi ngu ngơ? Món kim chi thường màu đỏ, nhìn vào ai cũng nghĩ đến màu ớt trước thế nà một người học tiếng Hàn giỏi như Hiểu Tranh lại không biết nó cay, cô phải ăn vào rồi, cay đến tóe lửa mới phát hiện ra nó cay?
  • Hiểu Tranh thấy bị sỉ nhục khi gia đình bạn trai điều tra mình? Thời buổi này (không biết truyện viết năm nào nhưng đã được Quảng Văn xuất bản năm 2011) chuyện tìm hiểu gia đình nhà sui gia có gì mà không hợp lý.

Mẹ của Joon Ho bình chỉ mới hỏi:

“Ta biết cháu đến đây du học với tư cách là học sinh trao đổi Trung – Hàn. Điều đó thật không dễ dàng gì. Vì thế cháu càng nên trân trọng cơ hội này, tập trung toàn bộ tinh thần vào việc học mới đúng. Bây giờ cháu và Joon Ho qua lại với nhau có phải là không đúng lúc không?”

Thế mà cô ta đã đớp lại ngay, từ suy nghĩ đến lời nói:

Khuôn mặt của Hiểu Tranh ẩn chứa sự tổn thương. Cô đã hoàn toàn hiểu ý của mẹ Joon Ho. Qua cách nói chuyện có thể biết được rằng chắc chắn họ đã điều tra về mình. Điều đó khiến cô có cảm giác bị sỉ nhục. Hơn nữa, những lời nói nghe có vẻ như quan tâm này thực chất là muốn nhắc nhở cô không nên qua lại với Joon Ho, nó càng khiến cô hiểu hơn về tính chân thực của những cảnh coi trọng xuất thân môn đăng hộ đối trên ti vi. Rõ ràng thân phận mồ côi của mình chính là nguyên nhân khiến mẹ Joon Ho phủ nhận mình. Tuy từ nhỏ đến lớn, Hiểu Tranh luôn luôn khắc sâu trong lòng những lời mẹ nói trước lúc lâm chung, không vì thân phận mồ côi mà tạo ra nỗi ám ảnh tâm lý cho mình. Nhưng bây giờ, cô đã bị tổn thương vì xuất thân mồ côi đó.

Cố gắng để giữ cho bản thân thật bình tĩnh, Hiểu Tranh từ tốn nói: “Nếu bác lo lắng việc học hành của chúng cháu thì xin bác hãy yên tâm. Cháu và Joon Ho đều nhìn nhận tình cảm một cách rất lý trí. Chúng cháu chỉ giám sát lẫn nhau, khích lệ lẫn nhau, sẽ không vì điều đó mà ảnh hưởng đến học tập. Nếu…”. Hiểu Tranh ngừng lại một lát rồi kiên định nói: “Nếu xuất thân của cháu khiến bác thấy cháu không xứng với Joon Ho, vậy thì xin bác hãy nói với Joon Ho chứ không nên nói với cháu. Nếu Joon Ho quyết định từ bỏ thì cháu không còn gì để nói, cháu quyết không bám lấy anh ấy. Nếu anh ấy không từ bỏ, vậy thì cháu sẽ càng không từ bỏ”.

 

Không thích cách viết của truyện:
  • Thiếu các tình tiết về đàn tranh ngoại trừ việc nói đi nói lại rằng đây là một môn nhạc cụ truyền thống cần được bảo tồn v.v… Có lẽ chi tiết thú vị duy nhất được đưa vào truyện chính là người Hàn Quốc thích đánh răng sau khi ăn kim chi.
  • Mô tả thái quá, mỗi lần nghe tác giả miêu tả những cảnh xung quanh là cứ như thể đang ở trong tiên cảnh, khói bay mịt mù, ai cũng buồn buồn, đàn ông cũng khóc.

Nói tóm lại, so với các truyện ngôn tình thì nó cũng chỉ thuộc dạng một trong số mô típ nào đó, không có gì bức phá trong cốt truyện lẫn cách viết.


 

Photo Credit: Book stock photo

Công ty phát hành Quảng Văn
Nhà xuất bản NXB Dân Trí
Kích thước 13.5 x 20.5 cm
Author Thang Vũ Đình
Dịch Giả Thu Trần
Số trang 280
Ngày xuất bản 01-02-2011