Book Chat’s rating: ∗∗∗/5
I’m writing this review early even though I still have 45 minutes of audible book left. Up until this point, I have yet able to make any connection between David Burnham’s and HH Holmes’s story. I will spare the details since but in summary, the book is about two stories told in parallel narrative: One is filled with details of political element in architecture during the late 1800s, the other creates a cold-blooded vibe (not-so-subtly) hidden under the façade of a blue-eyed Irish doctor. David Burnham set out to build the greatest magnificent World’s Fair, while HH Holmes built a small Murder Castle (the World Fair Hotel) for himself. The only connection I see clearly is their location is probably within walking distance, but the two have not crossed path up until these very last chapters and I doubt they will ever do.
Although I learned a great deal from the book, I don’t feel like I enjoy this book as much as In the Garden of Beast, maybe because it lacks dialogues, but it is typical of what you should expect in a non-fiction. It seems as though he should have written two separate short books. I praise his descriptive languages, but on the other hands, there are some parts where he was just listing the names of medicine or food in French, which confused me, and it made it especially harder since I was listening to the audible version. Some of the name were thrown out there seems to server its purpose to impress the readers that this is a great fair: people such as Thomas Edison, Nikola Tesla, Mark Twain, Susan B Anthony, etc. they have all been there and involved in the building of the Fair. The Fair inspired character such as Walt Disney (and we all know how that ended), etc. But just like the forgotten White City, it didn’t leave much of an impression for me. Holmes’ story, though leaves me a bit chilled.
My verdict for the book: I didn’t regret reading it, but I’m not sure if I will recommend it to anyone. I’d recommend In the Garden of Beasts which is a much more intriguing read.
Chat Sách đánh giá: ∗∗∗/5
Tôi viết review này hơi sớm vì hẳn còn đến 45 phút đọc sách mới hết. Cho đến tận giây phút này tôi vẫn chưa thấy được mối liên hệ giữa câu chuyện về kiến trúc sư David Burnham và tay bác sĩ HH Holmes. Tôi sẽ không kể từng chi tiết nhưng nhìn chung tác phẩm này kể về hai câu chuyện diễn ra song song trong cùng một thành phố: Một bên là những chính trị quan liêu xung quanh ngành kiến trúc vào cuối thế kỷ 19, còn bên kia tạo ra một cảm giác ghê rợn (một cách công khai) dưới tấm mặt nạ nhân hậu của ông bác sĩ người gốc Ireland với đôi mắt xanh biếc. David Burnham được thầu xây dựng một Khu Hội chợ Thế giới, còn tay bác sĩ HH Holmes tự xây cho mình một Lâu đài Sát nhân (Khách sạn Hội chợ Thế giới). Mối liên hệ duy nhất giữa hai câu chuyện này chính là địa điểm, hai công trình xây dựng này có lẽ chỉ cách nhau vài con đường. Và gần chương cuối của sách rồi mà tôi vẫn chưa thấy hai nhân vật này được đưa vào để so sánh với nhau hay bất cứ một tình tiết nào cho thấy câu chuyện của họ sẽ được nối kết cả.
Mặc dù tôi học được nhiều chi tiết thú vị từ quyển sách, tôi không thấy thích nó bằng quyển In the Garden of Beast, có lẽ vì không như quyển kia, Devil in the White City không có nhiều những đoạn hội thoại, mặc dù đây là điều mặc nhiên cho những quyển phi hư cấu như thế này. Tôi cảm thấy nếu quyển sách này được chia hẳn thành hai quyển sách riêng biệt thì hay hơn. Tôi luôn ngưỡng mộ những đoạn miêu tả của Erik Larson trong sách, nó chứng tỏ sự nghiên cứu thấu đáo của ông cho tác phẩm này. Nhưng mặc khác, đôi khi ông lại chỉ liệt kê dài dòng nào tên dược phẩm hay các món ăn bằng tiếng Pháp. Đôi khi tác giả lại chỉ ném vài cái tên nổi tiếng vào trong trang sách, dường như chỉ để gây ấn tượng với người đọc rằng Hội chợ này rất hoành tráng so với thời đại của nó. Tất cả những nhân vật nổi tiếng đương thời như Thomas Edison, Nikola Tesla, Mark Twain, Susan B Anthony, v.v. đều có ảnh hưởng và góp công xây dựng Hội chợ. Không những thế, Hội chợ chính là nơi truyền cảm hứng cho những đứa trẻ như Walt Disney (và chúng ta biết nguồn cảm hứng ấy đã đưa Walt đi xa đến đâu). Nhưng cũng như Thành phố Trắng (White city), câu chuyện ấy không để lại nhiều ấn tượng cho tôi. Còn câu chuyện của HH Holmes, nghĩ lại vẫn còn thấy ớn lạnh.
Xét cho cùng thì tôi không hối hận đã đọc nó, nhưng tôi không chắc mình muốn giới thiệu nó với ai cả. Tôi khuyến khích bạn đọc In the Garden of Beast, một tác phẩm viết về một gia đình Mỹ sống giữa lòng Nazi vào thời Đệ nhị thế chiến, hấp dẫn và kịch tính hơn nhiều, tài năng của Erik Larson cũng tỏa sáng hơn trong câu chuyện ấy.
Photo Credit: Traveling Marla