Thư Viện Kỳ Lạ

Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho

Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả

 

Mục lục

12345678910 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26


(11)

Người cừu bỏ đi, để lại tôi một mình trong phòng giam bé xíu. Tôi gục người xuống giường khóc ròng cả giờ đồng hồ. Sau đó thì chiếc gối màu xanh được nhồi bằng vỏ trấu kiều mạch của tôi ướt nhẹp. Dây xích và banh sắt dưới chân tôi nặng cả tấn.

Tôi kiểm tra giờ trên đồng hồ đeo tay của mình, khi đó đã là 6:30 rồi. Mẹ tôi, hẳn là đang chuẩn bị bữa tối và đợi tôi trở về. Tôi có thể hình dung mẹ đi đi lại lại trong nhà bếp, mắt mẹ nhìn chăm chăm vào kim đồng hồ. Nếu đến giờ đi ngủ mà tôi vẫn chưa về mẹ tôi sẽ nổi điên lên mất. Mẹ tôi là loại người như thế. Khi có chuyện gì xảy ra mẹ tôi tưởng tượng ra điều tồi tệ nhất, và mọi thứ trở nên xấu hơn từ lúc đó. Một là mẹ sẽ bị ám ảnh bởi những điều tệ hại có thể xảy ra, hai là mẹ dán chặt người vào ghế sô pha và đăm đăm nhìn vào màn hình TV.

Vào lúc bảy giờ, ai đó gõ cửa. Một tiếng gõ nhẹ, kín đáo.

“Vào đi,” tôi nói.

Chiếc chìa xoay khóa mở cửa, một cô bé đẩy xe thức ăn bước vào. Cô ấy thật xinh đẹp đến nỗi chỉ nhìn cô ấy thôi cũng làm tôi đau cả mắt. Có vẻ như cô ấy trạt tuổi tôi. Cổ, cổ tay và cả cổ chân của cô đều mảnh khảnh như thể chúng sẽ vỡ vụn dù chỉ bị một lực nhẹ chạm phải. Mái tóc dài thẳng mượt, bóng bẩy như thể chúng được bện bằng châu báu. Cô chăm chú xem xét gương mặt của tôi một lúc. Rồi cô lấy những đĩa đồ ăn trên xe đẩy và đặt chúng xuống bàn của tôi, không hề nói một lời. Tôi vẫn lặng thinh, tâm trí tràn ngập với sắc đẹp của cô.

Thức ăn trông ngon tuyệt. Có món súp nhím biển sôi sùng sục, cá thu Tây Ban Nha nướng (với kem chua), măng tây trắng với sốt me, xà lách rau nhiếp và dưa leo, và một ổ bánh mì còn ấm với một lát bơ. Còn có một ly nước nho to đùng. Sau khi bày biện mọi thứ xong xuôi, cô bé quay sang nói chuyện với tôi bằng tay: Nào giờ bạn hãy lau sạch nước mắt của mình đi. Giờ ăn đến rồi.