Thư Viện Kỳ Lạ

Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho

Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả

 

Mục lục

1234567891011 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26


(12)

“Bạn không có giọng nói sao?” Tôi hỏi cô bé.

Không, mình không có. Thanh quản của tôi đã bị tiêu hủy khi còn nhỏ.

“Tiêu hủy?” Tôi kinh ngạc la lên. “Ai làm thế?”

Cô bé không trả lời, thay vào đó cô chỉ mỉm cười. Một nụ cười quá rạng rỡ đến nỗi không khí xung quanh dường như mỏng đi.

Xin hiểu cho, cô nói. Người cừu không xấu xa đâu. Ông ấy rất nhân hậu. Nhưng ông lão làm cho ông ấy khiếp sợ.

“Tôi hiểu,” tôi nói. “nhưng mà…”

Cô ấy đến gần tôi và đặt bàn tay mình lên tay tôi. Một bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại. Tôi nghĩ trái tim mình có thể vỡ thành hai mảnh.

Ăn đi khi thức ăn còn nóng, cô bé nói. Thức ăn nóng sẽ cho bạn thêm sức mạnh.

Rồi cô mở cửa và rời khỏi phòng, đẩy chiếc xe đi phía trước mình. Những cử động của cô nhanh như gió tháng năm.

 

Thức ăn ngon tuyệt, nhưng tôi chỉ có thể nuốt trôi một nửa. Nếu tôi không về nhà, chắc mẹ tôi lại suy sụp thêm lần nữa. Mẹ có lẽ sẽ quên cho con chim sáo đá của tôi ăn, và nó sẽ chết vì tôi mất.

Nhưng làm sao tôi cso thể tẩu thoát đây? Một quả banh sắt và dây xích móc chân tôi, và cả cửa chính. Cho dù tôi có mở được cửa, tôi có thể tìm đường ra trong hành lang mê cung dài ngoằn ấy không? Tôi thở dài rồi bắt đầu khóc tiếp. Nhưng cuộn người trên giường sụt sịt chẳng có ích lợi gì, tôi tự trấn tĩnh và ăn hết bữa ăn của mình.