Thư Viện Kỳ Lạ
Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho
Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả
Mục lục
1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26
(14)
Thế nhưng sáng hôm sau, cô bé bí ẩn lại xuất hiện. Lần này, cô ấy mang đến xúc xích Toulouse với xà lách khoai tây, cá chỉ vàng nhồi, xà lách rau củ cải, một bánh sừng bò lớn và một ly trà đen mật ong ngọt lịm. Chỉ nhìn thấy chúng là tôi đã đói bụng rồi.
Từ từ thôi. Nhớ ăn hết mọi thứ nhé! cô bé dùng tay nói.
“Làm ơn nói mình biết bạn là ai thế,” tôi nói.
Mình là mình, thế thôi.
“Nhưng người cừu nói là bạn không có thật. Và ngoài ra…”
Cô bé đưa ngón tay lên đôi môi nhỏ nhắn. Tôi im lặng.
Người cừu có thế giới riêng của ông ấy, mình có thế giới riêng của mình. Và bạn cũng vậy. Mình nói đúng không?
“Bạn đúng.”
Cho nên dù mình không tồn tại trong thế giới của người cừu cũng không có nghĩa rằng mình không hề tồn tại.
“Mình hiểu rồi,” tôi nói. “Thế giới của chúng ta trộn lẫn vào nhau, thế giới của bạn, thế giới của người cừu. Đôi khi chúng ta trùng lặp với nhau đôi khi không. Ý bạn là thế, có đúng không?”
Cô bé gật đầu hai cái nhè nhẹ.
Tôi không phải hoàn toàn ngu ngốc. Nhưng tâm trí tôi rối tung rối mù kể từ khi con chó đen to lớn cắn tôi, đầu óc tôi không được bình thường cho lắm.
Cô bé ngồi thỏm xuống giường nhìn tôi ăn bữa tối trên bàn. Bàn tay nhỏ bé của cô bấu chặt đầu gối mình. Trông cô như một bức tượng thủy tinh thanh mảnh hấp thu những ánh mặt trời của bình minh.