Thư Viện Kỳ Lạ

Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho

Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen.
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd.
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả.

 

Mục Lục

1 – 234 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26


(2)

 

Tôi bức xuống một cầu thang dài, quẹo phải, rồi đi dọc một hành lang u ám, quả nhiên, tôi tìm được đến một cánh cửa đánh số 107. Tôi thường đến thư viện nhưng đến giờ tôi mới biết nó còn có một tầng hầm.

Tôi gõ cửa. Đó chỉ là một cái gõ cửa như mọi ngày, nhưng nghe cứ như có ai cầm một cây gậy bóng chày phang mạnh vào cánh cửa địa ngục. Nó vang vọng khiếp hãi khắp hành lang. Tôi quay người bỏ chạy, dù rất muốn nhưng tôi lại không nhấc nổi lấy một bước chân. Mẹ đã dạy tôi nếu con gõ cửa, con phải đợi đến khi có người đáp lại.

“Vào đi,” có tiếng vọng ra từ bên trong. Một giọng nói trầm trầm mà xuyên thấu.

Tôi mở cửa.

Một ông lão người nhỏ nhắn ngồi đằng sau một chiếc bàn cũ kĩ đặt ở giữa phòng. Những đốm đen lấm tấm trên mặt ông trông như một bầy ruồi. Lão hói đầu, đeo cặp kính dày cộp. Đầu lão chưa trụi hết; lão còn vài mớ tóc trắng bù xù dính chặt hai bên đầu của mình. Trông nó cứ như một ngọn núi trọc lởm chởm sau một trận cháy rừng lớn.

haruki_murakami_-_the_strange_library_04

“Xin chào, cậu bé của ta,” lão nói. “Ta có thể giúp gì cho cậu?”

“Cháu đang tìm vài quyển sách,” tôi rụt rè nói. “Nhưng cháu có thể thấy là ông đang bận. Cháu sẽ trở lại sau…”

“Vớ vẩn, cậu bé của ta,” lão trả lời. “Đây là nghề của ta – ta chẳng bao giờ quá bận rộn! Nói cho ta biết cậu đang tìm quyển sách nào và ta sẽ cố gắng xác định vị trí của chúng.”

Thật là một cách nói chuyện buồn cười, tôi nghĩ thầm. Và từng chút một trên gương mặt lão cũng kỳ lạ như thế. Vài cọng lông dài tua tủa chĩa ra từ lỗ tai lão. Mớ da lòng thòng dưới cằm lão như những mảnh bong bóng bị chọc thủng.

“Vậy chính xác là cậu đang tìm quyển sách nào thế, người bạn trẻ của tôi?”

“Cháu muốn tìm hiểu thời Đế chế Ottoman người ta thu thuế như thế nào,” tôi nói.

Mắt lão sáng lên. “À, ta hiểu rồi,” lão nói. “Việc thu thuế thời Đế chế Ottoman. Một chủ đề thú vị nếu thật có một chủ đề như thế.”

haruki_murakami_-_the_strange_library_05