Thư Viện Kỳ Lạ
Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho
Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả
Mục lục
1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26
(20)
Không lâu sau đó, người cừu trở lại. Ông ấy cầm theo một dĩa đầy bánh rán chất cao ngất.
“Này, có chuyện gì thế? Trông cậu như mệt nhoài ấy. Cậu bệnh hay sao thế?”
“Không, cháu chỉ đang suy nghĩ thôi.”
“Tôi không nghe lầm chứ – cậu sắp sửa chạy trốn trong đêm nay. Tôi có thể đi cùng không?”
“Đương nhiên ông có thể đi cùng. Nhưng ai nói với ông thế?”
“Vừa khi nãy tôi đi ngang qua một cô bé ngoài hành lang, và cô ấy nói tôi biết. Nói hai chúng ta sẽ cùng rời khỏi đây. Tôi hoàn toàn không biết có cô bé xinh đẹp đến thế ở đây – có phải là bạn của cậu không?”
“À, ừm…” tôi lắp bắp.
“À, tôi hiểu rồi. Trời ạ, thật tuyệt vời khi có một người bạn hay ho như thế.”
“Nếu chúng ta có thể thoát ra khỏi đây, ông cừu ạ, cháu cá là ông sẽ có nhiều người bạn thú vị.”
“Thế thì quá tuyệt,” người cừu nói. “Nhưng nếu không trốn được, chúng ta sẽ phải trả giá bằng những hình phạt kinh khủng.”
“‘Hình phạt kinh khủng’ ý nói chiếc lọ với mười nghìn con sâu róm ư?”
“Là ý vậy đó,” người cừu buồn bã đáp.
Nghĩ đến phải ở cùng mười nghìn con sâu róm trong một cái chai suốt ba ngày trời làm tôi thấy lạnh cả xương sống. Nhưng hơi ấm từ những miếng bánh rán nóng hổi trong bụng tôi và nụ hôn của cô bé trên má tôi xua tan đi tất cả những nỗi sợ hãi. Tôi ăn hết ba miếng bánh rán còn người cừu ăn sáu miếng.
“Không có thức ăn thì tôi chẳng làm gì cả.” Người cừu nói, như đang xin lỗi. Rồi ông ấy dùng ngón tay béo múp chùi đường bột dính nơi khóe miệng mình.