Thư Viện Kỳ Lạ
Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho
Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả
Mục lục
1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26
(7)
Đó là da cừu thật, và nó bao trùm từng centimet một trên thân thể của người cừu. Tuy nhiên, trên phần gương mặt có một khe hở, từ chỗ đó có một đôi mắt thân thiện nhìn hé qua. Bộ trang phục rất phù hợp với ông ấy. Người cừu nhìn tôi một hồi, rồi ánh mắt ông ta dời đến ba quyển sách trong tay tôi.
“Trời đất quỷ thần ơi, cậu đến đây để đọc sách thật sao?”
“Đúng thế ạ,” tôi trả lời.
“Nghĩa là cậu thật sự và đúng thật là đã đến đây để đọc mấy quyển sách đó?”
Có điều gì kì lạ trong cái cách mà người cừu nói chuyện. Tôi thấy mình không tìm được lời nào để đáp lại.
“Thôi nào, nói đi nào,” lão già ra lệnh. “Cậu đến đây để đọc, đó không phải là sự thật sao? Thẳng thắn trả lời ông ấy đi chứ?”
“Vâng, cháu đến đây để đọc.”
“Ngươi nghe thấy rồi đấy,” lão gầm gừ.
“Nhưng, thưa ngài,” người cừu nói. “Nó chỉ là một đứa bé.”
“Im ngay!” Lão già quát. Rồi lão rút một nhánh liễu từ túi sau và quất vào mặt người cừu. “Đem nó đến Phòng Đọc ngay bây giờ!”
Người cừu trông có vẻ lo lắng, nhưng ông ấy vẫn nắm lấy tay tôi. Nhánh liễu để lại trên mặt ông ấy một lằn roi đỏ cạnh môi ông. “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
“Đi đâu ạ?”
“Đi đến Phòng Đọc. Cậu đến đây để đọc sách, phải không?”
***
Người cừu dẫn tôi xuống một hành lang hẹp. Lão già theo sát sau lưng chúng tôi. Có một cái đuôi nhỏ đính vào đằng sau bộ trang phục của người cừu, nó lắc lư qua lại theo từng bước chân của ông ta như một quả lắc.
“Này, này,” người cừu nói khi chúng tôi đến cuối hành lang. “Đến rồi đây.”
“Chờ chút, Người Cừu,” tôi nói. “Có khi nào đây là một nhà tù không?”
“Chắc rồi,” ông ấy trả lời.
“Cậu nói trúng phóc rồi đó,” lão già nói.