Thư Viện Kỳ Lạ

Tác giả: Haruki Murakami
Người dịch: conruoinho

Dịch từ bản tiếng Anh của Ted Goossen.
Hình ảnh lấy từ thiết kế của Chip Kidd.
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả.

 Mục Lục

1 – 23 456 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26


 (5)

“Đi theo ta,” lão nói.

Chỉ đi dọc hành lang một đoạn nhỏ thôi thì chúng tôi gặp một ngã rẽ đôi. Lão liền quẹo hướng bên trái. Đi chút nữa lại có một ngã rẽ. Lần này lão đi hướng bên trái. Hành lang ấy cứ tiếp tục rẽ đôi rồi lại rẽ đôi, từng nhánh một liền tù tì như thế, và cứ mỗi lần đến ngã rẽ lão đều chọn hướng đi mà không có chút ngập ngừng nào, lượn sang phải rồi lại rẽ sang trái. Thỉnh thoảng lão mở cửa và chúng tôi lại đi vào một hành lang hoàn toàn khác.

Đầu óc tôi rối như mớ bòng bong. Thật quá kì lạ – làm thế nào mà thư viện thành phố của chúng ta lại có thể có một mê cung khổng lồ như thế này dưới tầng hầm? Ý tôi là, thư viện công cộng như thế này lúc nào cũng thiếu kinh phí, nên việc xây dựng một mê cung bé tẹo tèo teo cũng vượt quá khả năng của họ rồi. Tôi ngần ngừ muốn hỏi ông lão về vấn đề này, nhưng tôi sợ ông ấy lại mắng tôi nữa.

Cuối cùng mê cung ấy cũng kết thúc ở một cánh cửa sắt lớn. Trên cửa có treo một tấm biển ghi “Phòng đọc”. Quang cảnh xung quanh yên tĩnh như nghĩa địa lúc nửa đêm.

Lão lấy trong túi ra một chùm chìa khóa kêu leng keng, và chọn lấy một chiếc chìa lớn trông có vẻ cổ lỗ sĩ. Lão đút chìa vào ổ khóa, ném cho tôi một cái nhìn ngắn ngủi nhưng đầy ẩn ý, rồi xoay chìa sang bên phải. Cánh cửa mở toang, kèm theo là một tiếng rít dài rợn người.

 

“À, đây. Chúng ta đến đây rồi,” lão nói. “Cậu vào đi.”

“Vào trong đó?” Tôi hỏi.

“Đúng vậy đó.”

“Nhưng trong ấy tối thui tối thủi,” tôi phản đối. Thật sự là trong đó tối đen như ai đó đâm thủng một cái lỗ trong vũ trụ.

haruki_murakami_-_the_strange_library__retail___epub_08


Photo Credit: 211 Blog